Trang chủ Blog Phát triển cá nhân - Quản trị cảm xúc

Kỷ Niệm - Liều Thuốc Phiện Của Người Cầu Tình

By: OopsyAdmin, 2019-10-26 16:25:27

Người cầu tình - những kẻ cô đơn, lạc lõng nhất thế gian. Ảo tưởng về tình yêu và sự thù ghét của người khác dành cho mình luôn chi phối loại người cầu tình. Họ luôn khát khao được người khác yêu mến, quan tâm. Họ luôn cố xóa nhòa ranh giới giữa cái Tôi với thế giới bên ngoài. Họ phải mượn danh của sự tương đồng để thiết lập mối quan hệ riêng tư và đỉnh cao là người cầu tình muốn đồng nhất với người họ cầu tình.

Chịu khó để ý, bạn sẽ thấy những kẻ cầu tình đầy rẫy xung quanh. Cách họ nói dối để giấu giếm tâm trạng cầu tình của mình là: Ẩn dụ. Người nói dối ẩn dụ sử dụng một nội dung gì đó có sẵn trong đời sống, càng phổ biến và càng dễ hình dung thì càng tốt, để tuồn vào một ý nghĩa của riêng mình hòng làm nhận thức của người nghe bị lẫn rồi đồng ý và phát sinh cảm tình với người nói.

Chẳng hạn chị đồng nghiệp mượn xu hướng thời trang để che lấp quan điểm của mình về vẻ bên ngoài: “Giờ làm gì còn ai để mặt mộc nữa”, và cùng lúc đó, làm thân với bạn: “Cuối tuần chị em mình đi mua ít đồ trang điểm đi.” Hay cậu bạn cùng lớp bỗng thù ghét “lũ con gái” khi biết bạn chia tay người yêu. Vỗ vai bạn, cậu ta bảo: “Con gái bây giờ có mấy đứa chung tình đâu. Tụi nó thay người yêu như thay áo. Ông không phải buồn.” Hãy biết, tất cả những người đó đều đang muốn chiếm lấy cảm tình từ phía bạn đấy thôi.

Với những người mang tâm lí cầu tình, hay những lời nói dối liên quan đến phép ẩn dụ, phương pháp chữa lành cho họ là phải bắt họ Phụng sự. Bậc thầy giao tiếp phải bắt người ta làm một điều gì đấy cao cả hơn người ta, và trong quá trình nghe theo mệnh lệnh đó thì họ mới thay đổi.

Có bốn mức phụng sự với cấp độ tăng dần:

- Tối thiểu làm gì;
- Có thể làm gì;
- Tối đa có thể làm gì;
- Phụng sự Vô điều kiện.

 

Kỷ niệm – liều thuốc phiện của người cầu tình

Đối với người cầu tình, phải tạo ra sự kiện. Không gì bằng sự kiện. Theo một nghĩa khác, đối với người cầu tình, không gì bằng kỷ niệm. Kỷ niệm có một sức mạnh xâm chiếm, nó là viên thuốc có tác dụng xoa dịu, nó là thứ thuốc phiện của tâm hồn họ, họ rất cần những kỷ niệm. Kỷ niệm với họ càng đơn giản, càng tội nghiệp, càng có một chút gì đấy thương cảm thì nó càng mạnh – đây chính là đặc tính của cầu tình.

Những người cầu tình cần sự giản dị. Đối với những người này, việc đưa họ vào một quán ăn sang trọng không bằng ngồi vỉa hè với họ. Kể cả giàu có đến đâu, họ vẫn cần sự giản dị, chỉ là đi đường nắm tay nhau, cùng ngắm một phương nào đấy, đi trong một buổi tối... Trạng thái kỷ niệm là trạng thái người cầu tình khao khát nhất, nếu có thể tạo nên sự kiện đặc biệt dựa trên các kỷ niệm đó thì tốt nhất.

Trạng thái nằm trong thai mẹ

Để gây ra trạng thái cầu tình, có thể lợi dụng trạng thái trời mưa trong một đêm giá lạnh.

Nhấn mạnh với bạn, trời mưa và rét buổi tối khơi dậy trạng thái nằm trong bụng mẹ: Tăm tối, ướt và vô định. Đây là ba trạng thái trong bụng mẹ. Khi khơi dậy được trạng thái nằm trong thai mẹ, ai chạm đến đều là cha mẹ, đều là tri âm, đều là anh em sinh đôi. Chẳng hạn, Tiến muốn tạo nên trạng thái cầu tình ở Phan, Tiến phải nhằm vào sự kiện trời mưa, gọi Phan đến tâm sự chuyện buồn (không buồn cũng phải nói buồn, phải nghĩ ra sự kiện mà xử lí!)

Cho nên trong các thuật chữa lành của Thiên Chúa cổ, nhất là của phái Tin Lành, họ vẫn duy trì việc dùng nước để chữa lành. Họ cho bệnh nhân vào trong một Nhà Thờ đã che khuất đi ánh sáng, chỉ còn le lói chút ánh sáng qua những cánh cửa.

Để ý nhé, toàn bộ Nhà Thờ chính là hình cái bụng. Bệnh nhân nằm tựa vào ghế, nhắm mắt lại, sau đó, linh mục nhúng tay vào nước, xoa lên trán, qua thái dương, nhỏ lên đầu, xoa đầu, rồi hỏi “Con cứ nói đi, con nói xem tội lỗi của con là gì?” Đấy chính là lúc mà người ta đạt đến trạng thái “Vô nhiễm nguyên tội” – đứa trẻ, hoàn toàn không có tội lỗi. Mỗi lời xưng tội của họ đều củng cố địa vị của Cha xứ. Và kỷ niệm với lần được Cha xứ chữa lành đấy không bao giờ mất đi trong lòng họ. Còn nếu ngồi cách nhau ra không nhìn thấy mặt, hỏi: “Con xưng tội đi” thì không có sức mạnh, không có tác dụng, người ta rời bỏ dần ngay.

Sức mạnh chính là trong một không gian tăm tối, nhắm mắt lại trong một cái “bụng” – trong Nhà Thờ, tối tối, lạnh lạnh một chút. Ở những xứ hơi lạnh một chút thì những đạo như Tin Lành hay Công giáo phát triển tốt, còn ở xứ nóng thì khó. Cho nên truyền giáo tốt nhất đương nhiên phải vào một trong hai mùa: Mùa đông hoặc mùa mưa. Vào mùa hè với mùa xuân (hoặc mùa khô) thì rất khó truyền, người ta không nghe, không gây được kỷ niệm, không “cầu” được tình ở họ.

 

------------------
© OOPSY | Lược trích sách ''Cái lưỡi vàng và giọng nói kim cương'', artwork by Nicole Rifkin


Liên hệ

Mọi thắc mắc xin liên hệ:

E: pr.oopsy.vn@gmail.com G: oopsy.vn P: 0968 523 147 | 0968 523 147